THỨ HAI TUẦN 5 TN

Bài suy niệm 1:

 “Bất cứ ai chạm đến Người đều được khỏi” (Mc 6, 53-56)

   1/ Chúa Giêsu là Sự sống, chạm tới Ngài là có sự sống. Chúa là Ánh sáng, chạm tới Ngài là được sáng. Chúa là Tình yêu, chạm tới Ngài là Được yêu. Chúa là Sự thật, chạm tới Ngài là có Sự thật. Chúa là Bình an, chạm tới Ngài là có bình an…

   2/ Dân chúng xưa kia hay tin Chúa ở đâu là họ xúm lại đó chỉ mong “chạm” vào Chúa để được ơn lành.

   3/ Nơi Ngài toàn là ơn lành lúc nào cũng sẵn sàng ban phát (giống như ổ điện sẵn sàng tiếp điện cho bất cứ “phích” nào cắm vô). Sách Công vụ Tông Đồ nói: Đi tới đâu là Người chỉ có thi ân giáng phúc tới đó (Cv 10, 38).

   4/ Tại sao ngày nay ít người “chạm” tới Chúa?

- Vì có quá nhiều thứ hấp dẫn, cụ thể xung quanh dể họ “chạm” tới, ôm chằm lấy để có gì đó vui hưởng ở đời này: những đồng tiền xanh làm xanh cuộc đời; những chai rượu thơm; những buổi ăn chơi với nhiều điều thú vị…

- “Chạm tới Chúa” là chạm tới những gì thiêng liêng, siêu phàm, đòi phải hy sinh sở thích, hạn chế khoái cảm. Để chuẩn bị đón nhận giao ước Sinai, ông Môse bảo dân: “Để đến chân núi, anh em phải chuẩn bị 3 ngày, tắm giặt và không được gần đàn bà (Xh 19, 14).

- Chạm tới Chúa Giêsuliên kết với Chúa trong sự thánh thiện, vâng phục ý Cha, chấp nhận hy sinh quên mình để sẵn sàng chia sẻ đời mình như tấm bánh bẻ ra cho anh chị em mình.

   Chúng ta biết lý do có ít người chạm tới Chúa hôm nay là như vậy.

   Phần chúng ta, con cái Chúa, chúng ta quyết tâm liên kết với Chúa, bắt chước Chúa “đi tới đâu, ở nơi nào chúng ta cũng đem sự lành đến cho anh chị em chúng ta”. Hãy nhìn tấm gương Mẹ Têrêsa Calcutta bé nhỏ, đơn sơ, khó nghèo… nhưng lúc nào cũng giầu lòng thương xót.


© Copyright 2019-2024 Giáo Xứ Tân Sa Châu. Thiết kế bởi Zozo